Về làng Mường
 |
Nhà sàn - Nét văn hóa đặc trưng của người Mường |
Trước sự thay đổi nhanh chóng của xã hội, bộ mặt của làng quê cũng dần thay đổi kéo theo đó là sự mai một trong nét đẹp truyền thống. Bài thơ là nỗi niềm của người con dân tộc Mường khi thấy những nét đẹp văn hóa đang dần mất đi "Đi đâu khi làng tự mất làng?".
Một câu hỏi khiến cho ta phải suy nghĩ và đặt ra những câu hỏi khác. Đó là nỗi lòng của người con khi những nét đẹp đang dần mất đi nhưng họ lại luôn mong và nhớ đến những nét đẹp đó.
Nếp nhà sàn mai một đi
Về nơi thị thành
Đèn xanh
Đèn đỏ
Cột thoáng véc ni, vách thưng tấm nhựa
Thành nhà hàng đặc sản chốn phồn hoa
Lội ngược mười khe
Vượt khô con dốc
Tôi tìm về nếp nhà "mai rùa" che chở
Của đời mẹ tảo tần
Và đời cha lận đận
Của Sử thi Đẻ đất, đẻ nước
Của những làng Mương yên ả, nối đời
Những ngôi nhà bê tông đồ sộ
Giữa làng Mường cánh cổng sắt khép hờ
Ếch con lạc lối
Khoeo dính cuộng rơm
Cứ nhảy hoài tìm ao chuôm hôm trước
Em út tôi không dệt mặt phà
Không biết đan lóng đôi, lóng một
Đi đồng xa không đeo theo ớp
Đi đâu khi làng tự mất làng?
Theo Báo Hòa Bình